Và mình trả lại cho các bạn ấy câu trả lời bằng việc đứng lên phát biểu bài, mình phát biểu bài bao giờ cũng được thầy, cô khen ngợi. Và có những bài thuyết trình ấn tượng trước lớp về lượng kiến thức mình tích luỹ được thông qua đọc sách, cũng vì vậy mà các bạn cùng nhóm với mình đều được điểm cao như mình. Đây cũng là cách mình phản ứng khi ra trường đi làm nhưng cấp độ cao hơn một xíu.

ĐỌC SÁCH – HÀNH TRÌNH VƯỢT QUA THỬ THÁCH CỦA MIỆNG ĐỜI
Đã bao giờ bạn bị ai đó nói mỉa khi thấy bạn cầm cuốn sách trên tay thay vì chiếc điện thoại chưa? Đã bao giờ bạn trở thành chủ đề bàn tán phía sau khi bạn quá khác biệt chưa? Và đã bao giờ bạn bị người khác sử dụng đúng sở thích của bạn để đả kích bạn chưa? Nếu bạn chưa thì chúc mừng bạn, xung quanh bạn thực sự rất nhiều người bạn tuyệt vời. Còn nếu bạn bị rồi thì không sao cả, chúng ta sẽ cùng thiết lập lại ranh giới cảm xúc để bảo vệ bản thân và sở thích tuyệt vời này nhé!
Mình hồi bé hay đọc sách là vì nhà nghèo, chẳng có gì chơi, ti vi cũng chẳng có để mà xem, cả ngày nghe đài của bố và đọc sách. Mình buổi đi học, buổi đi chăn bò thuê cho ông chú, mỗi lúc đi chăn bò thì cắp theo cuốn sách đi. Ngày đấy có một cô hơn mình vài tuổi hay nói mình là con mọt sách. Cả ngày chỉ thấy ôm sách, ngày đó mình chẳng biết câu đó là khen hay chê, nhưng mình chỉ cười và lại đọc tiếp. Có hôm mình bị mất bò, cô đó dùng chính sở thích của mình mà chỉ trích, cứ rúi mặt vào sách mất bò cho chừa…Mình vội vã chạy đi tìm, vừa đi vừa khóc, vừa kêu….”mẹ ơi, con làm mất bò rồi, mẹ ơi”. Rồi mình cũng tìm thấy bò, và tự hứa lần sau trông kĩ hơn. Những ngày sau đó mình vẫn đọc sách như một thói quen, và bò thì được mình trông nom cẩn thận hơn. Cô kia thấy mình hay đọc sách, bắt đầu hỏi mình đọc gì, mình kể cho cô ấy nghe những gì mình học được từ sách…Cô ấy bảo sao cháu kể hay thế, ở đoạn nào, cho cô mượn đọc được không. Mình chỉ cho cô ấy xem, và từ đó mình thành bạn chăn bò của cô ấy. Và người lớn tin rằng con bé ấy có sở thích đọc sách chứ không phải cầm theo sách để thể hiện như họ suy diễn. Ngày bé mình luôn bị gắn mác là con nhà nghèo mà học rất giỏi, đi đâu cũng thấy đọc sách, chăm chỉ học hành. Mình luôn bỏ ngoài tai những câu nói như vậy, mình rất cảm ơn những cuốn sách thời bé mà mình đi xin được từ tiệm sách cũ, nó đã cho mình nmột cuộc đời khác khi những cuốn sách khép lại. Mình đọc ở đâu đó rằng: những gì bạn đọc được từ sách cũng giống như những gì bạn ăn vào cơ thể, lớn lên bạn không thể nhớ ngày bé bạn đã ăn những món gì, mùi vị nó thể nào nhưng chúng ta đã trở thành một phần trong cơ thể bạn, giúp bạn có một thân hình cao lớn như hôm nay. Đọc sách cũng vậy, có thể bạn sẽ quên rất nhiều thứ bạn đã đọc được xưa kia nhưng nó đã trở thành một phần bên trong bạn, thay đổi suy nghĩ, nhận thức của bạn, rồi định hình nên nhân cách, con người bạn hiện tại. Vậy nên nếu có ai đó buông lời đùa cợt, mỉa mai bạn vì sở thích đọc sách, hãy cứ bỏ ngoài tai để tiếp tục hành trình mà bạn đang đi. Còn nếu bạn không bỏ ngoài tai được thì không sao, vì lớn lên mình cũng thế, mình xử lý khác hẳn cách ngày bé của mình.
Lớn lên mình đi học đại học, lúc này mình bắt đầu hành trình được đọc những gì mình yêu thích, vì mình đã bắt đầu đi làm thêm và có tiền. Mình nhớ ngày cấp ba khi chia tay bạn bè, thầy cô và mái trường, ai ai cũng khóc. Mỗi mình mình là hạnh phúc, vì mình sắp được đi học đại học, đi làm thêm và sống một cuộc đời thật sự. Khi mình nói điều đó với các bạn, ai cũng bảo mình là bà cụ non, nhưng mình thực sự thích được đi học và đi làm. Và quả thật thời gian đi học đã cho mình rất nhiều trải nghiệm tuyệt vời. Mình có tiền và mua những cuốn sách đầu tiên nhờ công việc dạy thêm và phát tờ rơi, ngày sinh viên minh mê sách về tâm lý, giao tiếp, bán hàng và phát triển bản thân. Cũng chính những cuốn sách này giúp mình vô cùng tự tin và làm gì thời điểm này cũng thành công vượt mong đợi. Lúc đầu mình bị nhiều bạn nói mình mắc bệnh tự kỉ vì cả ngày chỉ thấy ôm sách đọc, chẳng điện thoại, chẳng tám chuyện nhiều. Nhưng thật ra vì mình đang đọc tới đoạn hay của sách tâm lý, mình không dừng được. Khi đọc xong sách mình lại hoà mình vào và chơi với các bạn như thường. Sau này dần dần các bạn cũng hiểu về sở thích đó của mình, nên không còn bạn nào phàn nàn hay nói ra nói vào nữa. Đâu đó chỉ có những câu như bạn ấy nói hay vậy vì đọc sách nhiều đó, mình nghĩ đó là một câu khen chứ không phải châm chọc. Nhờ đọc sách về giao tiếp, kết nối mà mình quen được rất nhiều thầy cô, ban quản lý kí túc xá. Nhờ đó xin được cho các bạn có hoàn cảnh khó khăn như mình vào kí túc ở và có công việc làm thêm. Nếu không có sách có lẽ mình sẽ không có được một cuộc sống sinh viên nhiều màu sắc đến vậy. Hành trang khi mình ra trường là 4 vali sách to đùng, khi đón mình về nhà, bố mình bảo con có những đồ gì mà nặng thế con? mình bảo con có mỗi túi quần áo, còn đâu là sách đó bố ạ. Bố mình bảo sách gì mà lắm thế, ra trường rồi thì học làm gì, bán nó đi cho đỡ nặng chứ. Bố thấy bọn nó đi học về nhàn không, có ai như con không? một xe kéo còn không hết. Mình bảo con còn phải học nhiều, ra trường mới là lúc con được học những thứ con thích bố ạ. Xong, bố không nói gì nữa, mà dùng xe kéo, kéo sách của mình về. Sinh viên mình vẫn bị gán những mác không hay lắm khi đọc sách, thậm chí còn liên quan đến bệnh tự kỉ nhưng mình cứ tập trung làm điều mình muốn.
Ra trường, đi làm mình như chim sổ lồng, được thoả thích đọc những gì mình muốn. Người yêu mình ngày đó (chồng mình bây giờ) rất hay mua sách tặng mình, vì biết tặng đồ khác có khi không đúng ý đâu nhưng sách thì chắc chắn luôn thích. Mình đọc và viết trên trang cá nhân từ thời sinh viên, nên bạn bè của mình không ngạc nhiên gì cả, thế những đồng nghiệp mới thì có vấn đề. Họ bảo “viết status gì mà đến cả mấy trang giấy, ai mà đọc được, chắc đọc lắm sách nên bị ngộ chữ”, “cả ngày thấy cầm cuốn sách, không biết có phải đọc không hay chỉ làm màu thôi”…mình có nghe những lời như vậy rất nhiều phía sau. Tuyệt nhiên không nghe trước mặt, trước mặt thì mình đã xử lý bằng cách đối mặt ngay và luôn luôn rồi. Nhưng ở phía sau nên mình cũng không nói gì, mình vẫn đọc, thậm chí còn đọc bất chấp, cứ xong việc mình đọc, lúc rảnh lại ngồi đọc. Ngồi sau xe đồng nghiệp cũng đọc, trong lúc chờ khách hàng mình cũng đọc. Thứ mình trả lời tất cả mọi người chính là năng lực làm việc của mình. Các buổi đào tạo nội bộ, mình thuyết trình tự tin, nói tới đâu mọi người ngạc nhiên tới đó. Rồi mình làm MC, dẫn dắt các chương trình, hoạt động của công ty, mình viết bài truyền thông, tham gia các cuộc thi, và đạt giải thưởng. Mình lên báo về thành tích làm việc, về các hoạt động mà mình tham gia, thậm chí mình còn viết rất nhiều bài trên trang học tập của tổng công ty. Và sau này đúng như hai trường hợp ngày bé và thời sinh viên, thấy mình đọc sách là gật gù khen thôi. Đặc biệt có những chị em muốn tặng quà cho con, cho cháu hay cho người thân của mình là những cuốn sách, họ đều nhắn tin cho mình nhờ tư vấn. Đó chính là niềm vui, là thành quả của mình.
Đọc sách là khoản đầu tư có lãi nhất trên đời, vậy nên khi ai đó nói ra nói vào về kênh đầu tư của bạn thì cứ kệ họ, làm tới cùng đi. Chỉ có làm tới cùng bạn mới tạo ra thành quả, và tạo ra sự vượt trội của riêng bạn. Có câu nói “nếu bạn giỏi hơn người khác một chút, họ sẽ ghen tỵ với bạn. Thế nhưng nếu bạn giỏi hơn họ rất nhiều, họ sẽ ngưỡng mộ bạn”. Vậy nên mỗi lần ai đó châm ngòi, đả kích vào sở thích, vào phần đầu tư của mình dành cho bản thân thì mình luôn nhớ tới câu nói đó. Mình càng vươn lên mạnh mẽ để tạo ra khoảng cách lớn giữa mình và họ, bây giờ khoảng cách ấy không phải đo bằng mét mà đã đo bằng kilomet rồi bạn ạ.
Only wanna input on few general things, The website style and design is perfect, the content material is really superb. “Believe those who are seeking the truth. Doubt those who find it.” by Andre Gide.
injections for ed
pharmacy medications
This web site is my breathing in, really excellent pattern and perfect articles.