Hôm trước một người bạn của chị Phương Thảo nhắn cho mình để hỏi về cách mình từng thai giáo cho Cốm, mình tìm lại bài viết trước kia mà không thấy. Đang định tuần tới viết lại tặng chị ấy thì may quá, Cá yêu xuất hiện, nên mình sẽ viết luôn ngay hôm nay. Hi vọng bài viết này sẽ giúp các cha mẹ có thêm một kênh tham khảo để đồng hành với bé yêu của mình trong những năm tháng đầu đời. Đây là những điều mình đã học hỏi, áp dụng trực tiếp lên bé con của mình là nàng Cốm và bây giờ chính là bé Cá yêu thương.
1. SỰ ĐỒNG HÀNH CỦA ÔNG BỐ ĐÁNG YÊU
Điều này là cực kì quan trọng, nếu các ông bố đọc bài này thì mình xin quả quyết rằng điều tuyệt vời nhất mà các anh có thể đem tới cho bé con của mình là yêu thương mẹ của chúng thật nhiều. Các anh chắc cũng sẽ như chồng mình ngày đầu khi vợ yêu cầu thơm vào bụng, chồng chu choa bảo “ôi, con mới bằng cái móng tay thì làm sao mà biết được chuyện gì hả em, anh không làm đâu”. Và mình đã giận, giận lắm, còn bảo “thế chồng đừng xuống thăm mẹ con em nữa, chỉ khiến em bực thêm thôi”. Ngày ấy vợ chồng mình mới lấy nhau và chồng cách xa nơi hai mẹ con ở tới 60 km đi làm. Nếu các anh đứng ở vị trí của chồng mình, các anh sẽ làm gì? Chắc cũng như chồng mình, thôi nhường vợ tí tại vợ đang bầu, đang mang bên trong sinh linh bé bỏng của mình. Và chồng mình đã thơm bụng vợ, trò chuyện cùng con như thế. Lần đầu mắc cỡ lắm, nhưng dần dần chồng xem chuyện đó như một điều đương nhiên. Chồng chẳng những chào con, đọc sách cho con nghe mà con thoải mái trò chuyện với bé con nữa. Chồng mình đã thực sự bị thuyết phục khi lần đầu tiên nhìn thấy sự chuyển động của con gái trong bụng vợ. Nàng ấy đáp trả bố bằng những cú đạp để thể hiện “con biết đấy, con nghe được bố đang nói đấy, nào bố kể tiếp cho con nghe đi”. Và càng về sau, bố càng hứng khởi để tương tác với con gái. Nhất là giây phút khi bé con ra đời, bế con trên tay, lần đầu tiên mắt chạm mắt với con. Thiên thần của bố đã đưa mắt nhìn theo lời bố kể. Chồng mình lúc ấy nói với vợ “em ơi, em nhìn con này, mắt của con nhanh lắm em ạ, nhìn bố không chớp luôn”. Ông bố trẻ hạnh phúc vô cùng.
Đến giờ đây khi đón bé con thứ hai thì chẳng cần đến vợ phải nói, vừa về tới nhà là sà vào lòng vợ, thơm vào bụng vợ mà nói với con yêu “bố chào em, chào mừng em Cá đã đến với gia đình ta, bố mẹ chờ em mãi, yêu em lắm Cá yêu của bố mẹ ạ”. Sau đó tự đi ra chợ đem tôm về nấu cho vợ ăn, trước khi đi còn nói “bố sẽ mang tôm về để nấu cho mẹ ăn, em sẽ có nhiều canxi em nhé, tối bố về nói chuyện với em sau, yêu em”. Tối trước khi đi ngủ, sáng mai trước khi đi làm, chồng mình sẽ luôn nhớ để trò chuyện với con. Bế, thơm chị Cốm xong là quay ngay sang em Cá để quan tâm, hỏi han và trao yêu thương. Trước kia có lẽ chỉ có mình là làm nhiều nhất, nhưng giờ thì có cả chồng lẫn con gái, chị Cốm còn tự giác đi ngủ sớm để cho em được ngủ sớm trong bụng mẹ. Ra dáng chị cả lắm, biết từ chối đi chơi vì em của mình. Những điều đơn giản, tí hon đó làm mình vui và hạnh phúc vô bờ. Ngày mình bầu Cốm, sáng nào mình cũng nói chuyện với con, khi ở một mình, ăn gì, uống gì, làm gì cũng nói. Mình hạnh phúc vô cùng khi được trò chuyện với thiên thần trong bụng. Thói quen này mình còn thực hiện tới tận bây giờ.
2. TRÒ CHUYỆN CÙNG CON YÊU
Thói quen trò chuyện với bé con đã được mình áp dụng từ khi con còn trong bụng mẹ cho tới lúc con trào đời. Lúc nào, làm gì mình cũng trò chuyện và giải thích cho con. Điều này giúp bé con của mình tương tác rất tốt với mẹ, đặc biệt là khi con bắt đầu biết nói, con nói được rất nhiều từ. Có lẽ do con nghe mẹ nói quá nhiều, hihi. Nàng nhà mình chưa đầy một năm là đã nói rồi, nói nhiều dã man, ngọng líu ngọng lo nhưng yêu vô cùng. Việc trò chuyện với con không khó đâu các mẹ ạ, mình làm gì mình nói với con bằng ngôn từ yêu thương thôi. Mình ví dụ khi nghe Cốm khóc mình sẽ nói “ơi, mẹ đây, mẹ đây, sao em lại khóc nhè thế, con đói bụng à, để mẹ cho em ti nha, chắc em bé của mẹ đói rồi”. Mình cho em bé ti, nếu bé vẫn khóc, chắc con không đói mà con muốn nói cho mẹ biết chuyện khác, chẳng hạn như bỉm đầy làm con khó chịu. Khi ấy mình sẽ “chờ mẹ, kiểm tra bỉm cho em nha, ui bỉm đầy rồi, bỉm làm cho em bé của mẹ khó chịu đúng không, mẹ thay cho em ngay đây. Bỉm này tốt lắm, em sẽ thấy rất thoải mái khi mặc đó.”
Khi mẹ làm theo cách này chẳng những tương tác tốt với con mà còn giúp mẹ tăng kĩ năng đọc tình huống và phản xạ nhanh với nhu cầu của con. Khi bé con chưa biết nói, tiếng khóc chính là sự giao tiếp của con dành cho chúng ta. Em bé sẽ cho mẹ biết con đang cần mẹ giúp điều gì. Mỗi lần em bé cần mẹ, mẹ đều đọc được thông điệp của con, con sẽ cảm thấy rất an toàn trong vòng tay mẹ. Sự gắn kết cũng từ đó mà hình thành. Ba mẹ có thể đọc thêm bộ sách “phương pháp nuôi dạy con không đòn roi ” để thấu suốt về điều này. Bộ sách ba cuốn đó rất hay, mình rất thích cách tiếp cận và đào sâu vấn đề của tác giả. Cũng hiểu hơn về việc tương tác với con quan trọng cỡ nào.
3. TẬP CHO CON NGỦ NGHỈ ĐÚNG GIỜ NHỜ SÁCH
Mình thai giáo cho con đơn giản chỉ bằng nói chuyện, nghe nhạc và đọc sách. Ngày xưa mới lập gia đình, chưa có vướng bận gì nên mình dồn hết tâm sức cho Cốm. Tối nào mình cũng đọc sách cho con gái nghe, đọc xong sẽ bảo với bé con “tới giờ đi ngủ rồi gái yêu của mẹ ơi, ta đi ngủ nha con, sáng mai mẹ sẽ gọi em dậy, nay bố không xuống được nên chỉ có hai mẹ con ta thôi, mẹ yêu em rất nhiều.” Sáng mai thức dậy mình sẽ gọi con như cách mà mình đã chúc con ngủ ngon, còn nói với con giờ mẹ sẽ ăn gì, món ăn này trông như thế nào, ăn ngon ra sao. Mình làm như thế trong cả quá trình thai kì, rồi đến tận bây giờ mình vẫn tương tác với con theo cách đó. Sách cũng là người bạn không thể thiếu của con từ ngày con ở trong bụng cho tới bây giờ, khi con gái đã vào lớp một. Mình tin rằng sự hoạt ngôn của con cũng xuất phát từ chính thói quen này, được tiếp xúc với sách mỗi ngày. Con có rất nhiều đầu vào, không chỉ là với sách mà cả với bố mẹ, ông bà. Bố mẹ của mình khi thấy vợ chồng mình nói chuyện với con cả ngày, ông bà cũng làm theo. Bế cháu đi đâu, gặp ai cũng giới thiệu, lâu dần nàng nhà mình trở nên dạn dĩ, tự tin, chẳng ngại khi gặp người lạ. Quan trọng nhất là vợ chồng mình luôn xem con như một người lớn để trò chuyện, giải thích chứ không phải xem con như một em bé, biết gì đâu mà nói. Nhờ thói quen đọc sách cho con nghe mỗi ngày, thống nhất thời gian ngủ và thức dậy của con từ trong bụng nên khi Cốm ra đời, con ăn ngủ rất khớp với mẹ. Mình hiếm khi phải mất ngủ vì con, thường chỉ dậy theo cữ để con ti rồi lại ngủ tiếp, đó là lý do mình béo ú sau khi sinh con vì ăn ngon, ngủ kĩ. Sướng quá cũng khổ vì không ních vừa cái áo nào. Tuy nhiên lần này khi bầu Cá, sau ba tháng mình sẽ tập yoga bầu để duy trì vóc dáng và giúp bé con nhận được nhiều lợi lạc từ bộ môn này.
4. NUÔI DƯỠNG CON BẰNG ÂM NHẠC
Mình ngày bầu Cốm cứ thích nhạc nào là nghe thôi chứ mình chẳng chủ tâm nghe nhạc cổ điển hay bản nhạc tuyệt diệu có lợi cho thai nhi. Lý do là nếu mình không thích mình sẽ khó mà tiếp nhận chúng, điều đó sẽ không có lợi cho cả mình và con, bởi giai đoạn con trong bụng mẹ, ít nhiều mẹ con sẽ có sự tương đồng với nhau. Sau này khi mình đọc bộ sách của tác giả Doãn Kiến Lợi, mình lại cảm thấy may mắn vì những gì mình lựa chọn trước kia theo bản năng thành ra lại rất đúng đắn. Mẹ chỉ nên nghe những gì mẹ yêu thích, miễn sao bài nhạc đó tích cực, lạc quan, vui vẻ là được. Bởi nó sẽ ảnh hưởng tới tâm trạng của mẹ, ít ai nghe nhạc buồn mà vui được cả. Mình thường nghe những bản sáo trúc hoà tấu không lời, mình rất thích những bản nhạc ấy, nghe mãi không chán, đến giờ vẫn nghe khi cần tập trung cao độ. Ngoài ra mình cũng là người hay hát, nên ngày Cốm còn bé, mình hay hát ru cho con ngủ, nàng nhà mình cảm thụ âm nhạc tốt có lẽ cũng nhờ những bài hát của mẹ. Tự nhiên thấy những năm tháng đi học làm quản ca hay lớp phó văn thể lợi lạc phết các ba mẹ ạ.
5. ĂN UỐNG LÀNH MẠNH
– TINH THẦN: duy trì sự vui vẻ, tích cực trong cuộc sống là cực kì quan trọng. Ngày mình bầu Cốm mình vui vẻ, tươi trẻ và khoẻ dã man, dù ngày ấy công việc rất vất vả. Bây giờ thì điều này là đương nhiên, duy trì một đời sống tinh thần khoẻ mạnh sẽ tốt cho cả mẹ, cả con và cả những người thân yêu trong gia đình.