Bạn biết không? Bộ rễ là thứ chúng ta không nhìn thấy được nhưng nó lại quyết định hoàn toàn những biểu hiện ra bên ngoài của bất cứ cái cây nào. Con người của chúng ta cũng thế, những gì chúng ta thể hiện ra bên ngoài nó hoàn toàn phụ thuộc vào giá trị cốt lõi bên trong của bạn, chỉ có thay đổi từ gốc (giá trị cốt lõi bên trong) bạn mới có thể thay đổi hoàn toàn cuộc sống của bạn.
Những gốc rễ bên trong ấy nó không đơn thuần từng khía cạnh một mà nó là tập hợp một loạt các hệ giá trị sống của bạn như niềm tin, sự nhận thức về bản thân, cách bạn nhìn nhận vấn đề, nhân sinh quan của bạn. Nếu bản thân bạn luôn nhìn nhận bạn là một người nhút nhát, kém cỏi thì cho dù bạn có học với bất cứ ai bạn cũng luôn cảm thấy mình kém cỏi. Đó không phải là bạn học không tốt, hay người kia dạy chẳng hay, mà là do từ gốc rễ của bạn nó đã có vấn đề từ trước. Bạn phải đi sâu vào bên trong để thay đổi nó.
Trong khoá học mình cũng rất thích một bài tập nhỏ mà mình đã từng phạm phải sai lầm trong cuộc sống đó chính là việc kể chuyện. Những câu chuyện mà mình thường hay chia sẻ với mọi người mỗi ngày, mình phải xem nó có đang dùng để nguỵ biện, che đậy hay hợp lý hoá cho một điều gì đó không? Nếu câu trả lời là có thì rất khó để mình thay đổi và cải thiện vấn đề ấy theo thời gian. Mình ví dụ: mình rất hay nói với Mai Anh – trợ lý của mình rằng “mỗi lần em ở nhà một mình là em không ngủ được chị ạ”, chính điều này đã khiến cho những tối mình ở nhà một mình mất ngủ. Sự mất ngủ ở đây không hẳn là do mình không buồn ngủ mà là do mình đã có niềm tin sai lầm về nó.
Sau hôm đó mình ngồi xem lại vấn đề, hoá ra nó nằm ở câu chuyện đơn giản mà mình hay nói với mọi người hàng ngày trước. Điều đơn giản này nhưng nếu ta không học cách kiểm soát, không nhận thức đúng về nó thì chắc chắn ta phạm sai lầm mãi mãi. Hôm qua mình đã nói với chị Thái Hằng khi tới nhà mình chơi đó là “giờ em ngủ một mình là em ngủ ngon lành rồi chị ạ, mấu chốt nó nằm ở tư duy mình nhìn vấn đề mà thôi”. Và bạn biết không, chỉ với thay đổi nhỏ tí hon ấy mà mình đã có những kết quả rất giá trị trong cuộc sống của mình, đó chính là giấc ngủ, mình cũng áp dụng luôn nó vào việc ngủ trưa và đặc biệt là trong việc tập trung làm việc dù ở nhà hay ở quán cà phê.
Trước kia mình nghĩ là mình ở nhà khó tập trung lắm, rồi mình đem câu chuyện này chia sẻ với các chị em khác, nhưng đó không phải là vấn đề, vấn đề nó nằm ở ngay nhận thức, suy nghĩ và cách mình kể câu chuyện ấy. Bản chất của một câu nói đúng đó là “khi chúng ta tập trung tốt thì dù ở bất cứ đâu ta vẫn có thể tập trung và làm việc hiệu quả được” chứ không bị tác động hay phụ thuộc vào môi trường. Thứ ta cần điều chỉnh ở đây không phải là thế giới bên ngoài (quán cà phê, ngôi nhà, thư viện) mà chính là niềm tin, sự nhận thức và cách ta kể chuyện (cốt lõi bên trong) của chúng ta.
Phương Thảo từng nói với mình “33 năm chị rất nhút nhát, hướng nội nhưng từ ngày gặp em giờ chị thấy mình rất tự tin, chẳng ai bảo chị nhút nhát nữa”. Mấu chốt nó nằm ở đâu, nằm ở sự định hình của chị ấy “vì tôi hướng nội nên tôi rất nhút nhát”. Chính sự định hình sai về mình mà khiến một Phương Thảo đầy niềm năng, đầy giá trị ẩn giật suốt 33 năm. Câu nói đúng phải là “dù chị hướng nội nhưng chị rất tự tin và hạnh phúc khi mỗi lần được chia sẻ một điều giá trị nào đó với mọi người”. Chính câu nói này sẽ có một sức mạnh to lớn khiến chị ấy tự tin hơn về hành trình và con người mà chị ấy đang bước đi. Giai đoạn khi Phương Thảo mới sáng lập và vận hành excel là chuyện nhỏ, chị ấy gặp rất nhiều rào cản. Mà rào cản lớn nhất chính là sự nghi ngờ bản thân của mình. Dĩ nhiên sự nghi ngờ này không tự nhiên mà dấy lên, nó dấy lên vì có rất nhiều yếu tố bên ngoài tác động vào như sự phán xét, sự chỉ trích, sự bóc mẽ, sự thiếu tin tưởng…
Và chị ấy vượt qua như thế nào? Vượt qua bằng chính nội lực bên trong mà mình đã chỉ dẫn cho chị ấy. Mình chỉ dẫn chứ thôi nhé, bởi kết quả thực sự luôn nằm ở bên trong của Phương Thảo chứ không phải ở mình. Từ những tháng ngày ấy mình mới mong muốn kiến tạo nên một khoá học để giúp các anh chị em đi sâu vào gốc rễ bên trong của mình. Nhận diện nó, hiểu về nó rồi kiến tạo lại nó, bởi suy cho cùng nó mới là cái lõi để quyết định những thứ bên ngoài của chúng ta.