Sáng nay khi ra quán cà phê làm việc, như thường lệ 2 giờ đầu tiên luôn dành cho việc đọc sách. Mình lựa chọn cuốn sách “thầy cô giáo hạnh phúc sẽ thay đổi thế giới”. Trong đó có một đoạn mà mình đã ngay lập tức ghi từng chữ một vì thấm quá.
Đánh thức khả năng sáng tạo và trí tưởng tượng của bản thân trong suốt cuộc đời theo cách thức này là một yếu tố quan trọng dẫn tới thành công và hạnh phúc…”
Đọc xong đoạn văn đó mình lại thêm một lần nữa được khai sáng. Mình luôn đặt ra câu hỏi rằng với sự biến động như vũ bão hiện nay thì đâu là kỹ năng then chốt mình cần có để đồng hành với con. Và sau rất nhiều cuốn sách, rất nhiều trải nghiệm mình đã có được câu trả lời, đó là SỰ CHÚ TÂM.
Hiện nay Internet và các nền tảng trực tuyến truyền tải các nội dung siêu nhanh và siêu ngắn, từ nội dung, hình ảnh cho đến các video.
Chính điều đó đã khiến thần kinh của chúng ta bị tê liệt, mất kiểm soát các hành vi của bản thân.
Mất tập trung không cho ta thấy hậu quả đáng lo ngại ngay lập tức nhưng theo thời gian nó sẽ tạo ra một rào cản cực lớn, ảnh hưởng trực tiếp tới chất lượng cuộc sống và tương lai của cả một thế hệ.
Nó là câu chuyện của rất nhiều gia đình và thế hệ. Hai người ngồi nói chuyện với nhau, trong khi một người nói, người còn lại sẽ vẫn nghe nhưng tay thì lướt điện thoại không ngừng.
Đội bạn cùng đi họp với nhau nhưng các thành viên cứ vài phút lại lấy điện thoại ra để cập nhật thông tin. Như thể họ sợ sẽ bỏ lỡ điều gì đó quan trọng nếu không lên mạng.
Trước kia chúng ta đi làm, xong việc là ta được dành trọn vẹn thân tâm cho gia đình, cho con cái nhưng giờ đây chiếc điện thoại đã đi sâu vào từng bữa ăn, giấc ngủ của ta mà không tài nào thoát ra được. Cha mẹ mà còn không tự chủ, kiểm soát được thì làm sao ta có thể dạy điều đó cho con.
Cách duy nhất để lấy lại sự tập trung này chính là thực hành SỰ CHÚ TÂM – TẬP TRUNG DUY NHẤT VÀO VIỆC ĐANG LÀM. Nếu ta đã dành thời gian cho bạn của mình thì khoảng thời gian đó phải là chất lượng, thân thể và tâm trí của ta phải cùng ở đó.
Nếu ta đã dành thời gian cho con, cho chồng, cho gia đình, hay cho chính mình thì hãy để đó là khoảng thời gian ý nghĩa ta hiện diện bên họ.
Đừng ôm đồm, đừng tham lam, đừng vừa muốn dạy con học vừa nhắn tin với cô bạn thân. Đừng vừa uống nước với chồng vừa tám chuyện cùng đồng nghiệp qua tin nhắn.
Cách làm đó, ngày một ngày hai thì không sao nhưng chỉ cần một thời gian sau ta sẽ nhận thấy rõ hậu quả của nó.
Mất kết nối với bản thân và mọi người
Để CHÚ TÂM ta chỉ cần:
Tập trung vào giây phút hiện tại
Mỗi lần giải quyết một việc
Chọn không gian phù hợp
Bỏ đi những thứ gây sao nhãng nhất là điện thoại.
Tập trung theo công thức 90/10 hoặc 60/10
Tập trung vào hơi thở “hít vào ta có mặt, thở ra ta ở đây”