Hôm trước mình thấy có rất nhiều bạn quan tâm tới vấn đề tự tin giao tiếp, nói chuyện với mọi người sao cho tự nhiên và lôi cuốn. Hôm nay mình muốn chia sẻ cùng cả nhà câu chuyện của bản thân, mình hi vọng sẽ giúp các bạn có thêm được những bài học ý nghĩa qua những trải nghiệm mà bản thân đã từng vượt qua trong quá khứ.
1. Sở thích thời tấm bé
Trước kia khi mình còn nhỏ, gia đình rất nghèo, mà thời đó ở quê cũng không có các trò chơi cho các trẻ em. Vậy nên niềm vui chủ yếu đến từ đài và chiếc ti vi trắng đen. Mình rất thích nghe đài, xem ti vi và nói theo MC ( người dẫn truyện), thường thì mình sẽ giới thiệu chương trình ca nhạc để em gái và em trai của mình đứng lên hát.
“ Xin chào mừng quý thính giả đã trở lại chương trình ca nhạc tối nay của chúng tôi, và hôm nay quý vị sẽ được nghe một giọng ca vô cùng ngọt ngào, đó chính là ca sĩ Minh Ốc ( tên ở nhà của em trai mình). Sau đó ba chị em cười sằng sặc, em trai mình đứng dậy hát líu la líu lo….
Đó là niềm yêu thích từ bé của ba chị em mình khi còn nhỏ xíu, ngày trước mình còn tự ca cải lương để xin tiền mẹ mua kem…nói chung tuổi thơ cơ cực nhưng vô cùng hạnh phúc.
Đây cũng chính là tiền đề cho sự phát triển sau này của mình, nhưng đó là sự bắt đầu của việc yêu thích âm nhạc chứ chưa phải là MC.
2. Bước ngoặt to lớn
Mình đi học thì thường làm cán bộ lớp, năm lớp tám mình làm quản ca ( hay còn gọi là lớp phó văn thể ) thường xuyên phải lên cột cờ để hát. Tuần nào cũng lên nhưng lúc nào mình cũng run. Mình thường cảm nhận hai chân run lên đập vào nhau, tim đập nhanh hơn rất nhiều, giọng run run, mặt thì đỏ bừng. Dù run nhưng mình vẫn cố gắng hát, thời đó thầy chủ nhiệm của mình hay đùa nếu run thì hãy uống punkaka, hình như đó là một loại thuốc trị bệnh giun. Nhưng nói chung dù có lên cột cờ hát thường xuyên hay phát biểu, hoặc nhận quà thì mình vẫn run.
Và điều đó đã dẫn tới một bước ngoặt lớn, phải nói là một thất bại thì đúng hơn, nó khiến mình ám ảnh rất lâu rồi sau đó khiến mình thay đổi rất nhiều. Ngày đó trường mình tổ chức cuộc thi tài năng trong đó có phần thi hùng biện, chia dọc theo các lớp 6,7,8,9. Và cứ 4 lớp như 6A4, 7A4, 8A4, 9A4 làm một đội, và mình được giao cho nhiệm vụ là hùng biện, chủ đề về Bác Hồ. Mở màn sẽ là lời hát trong bài Bác Hồ một tình yêu bao la.
Nhưng các bạn biết không, dù đã học thuộc lòng bài hùng biện, tập cả đêm nhưng tới khi lên sân khấu, đầu óc mình rỗng tuếch. Mình không nhớ một từ nào ngoài câu hát tròng bài Bác Hồ một tình yêu bao la cả. Mình đã òa khóc, khóc nức nở trước sự chứng kiến của cả trường. Nhất là một bạn nữ cùng đội tuyển học sinh giỏi tiếng anh vốn không ưa mình vì cô giáo thường ưu ái mình hơn, bạn ấy nói rằng “ sao, quên hết rồi à, tưởng thế nào, hóa ra chỉ có thế’’.
Giây phút ấy mình thực sự cảm thấy xấu hổ, tự ti, thấy giận chính bản thân, mình vào trong lớp học mà lòng thắt lại rồi lại tiếp tục khóc như mưa. Cô giáo ôm mình vào lòng và nói rằng “ không sao cả, em đã cố gắng hết sức rồi. Em đừng buồn, hôm nay chắc do em bị áp lực quá mà thôi. Không sao đâu, em ạ”. Thực sự vượt qua được lần thất bại đó tự bản thân mình đã rút ra được rất nhiều bài học. Mình đọc nhiều sách hơn để bản thân có thêm thật nhiều kiến thức, và đặc biệt tối nào mình cũng đứng tập nói trước gương. Mình tập liên tục, cho tận tới năm nhất đại học mới thôi. Bởi khi đó mình đã rất tự tin, giao tiếp đã có nền tảng. Còn thói quen đọc sách thì mình duy trì liên tục tới bây giờ.
3. Sự trỗi dậy mạnh mẽ
Năm cấp ba mình làm lớp phó học tập, thường lên giảng các bài tập thầy giao theo lịch của nhà trường. Khi đó theo thói quen, mình không chỉ ghi lên bảng mà còn nói cho các bạn hiểu được cách làm. Làm thế nào để gặp bài tương tự các bạn có thể giải một cách nhanh chóng. Các bạn thường khen là mình nói dễ hiểu, các bạn tiếp thu rất nhanh. Mình cũng thường xuyên tổ chức các sự kiện như ngày 8 tháng 3 cho các bạn nữ trong lớp, ngày 6 tháng 4 cho các bạn nam.
Mình thường phân công nhiệm vụ cho các bạn cùng làm, còn bản thân thường là người quản trò và dẫn dắt chương trình. Chương trình nào cũng đều rất thành công và ý nghĩa. Sau này khi trở thành bí thư của lớp và là một người hoạt động phong trào trong trường, mình rất tự tin chia sẻ những ý tưởng, ca hát, dẫn chương trình, tham gia thuyết trình hay kể chuyện mình đều rất hào hứng, tham gia rất nhiệt tình.
4. Sự nỗ lực không ngừng nghỉ
Lên đại học, năm thứ nhất mình làm bí thư của lớp, cũng tích cực tham gia các hoạt động phong trào của lớp, của khoa. Nhưng đợt ấy học phí nhiều quá, bố mẹ lại rất khó khăn nên mình xin nghỉ chức bí thư để ra ngoài làm thêm. Tuy nhiên có một vấn đề rất quan ngại thời đi học đại học của mình đó là mình phát hiện ra mình ngọng dấu hỏi, ngã rất nặng. Tất cả các từ có dấu ngã mình đều nói thành dấu hỏi như Nghĩa thì thành Nghỉa, Tiễn thì thành Tiển. Mọi người sẽ ngạc nhiên là sao ở cấp ba lại không phát hiện ra vì Thanh hóa bọn mình ngọng như nhau nên có biết mình bị ngọng đâu.hihi
Lúc lên thuyết trình trên lớp mình rất tự tin nhưng tới lúc nói hỏi, ngã loạn xạ là cả lớp cười bò ra. Mình được phen đỏ mặt, nhưng khác với thời cấp hai mình không buồn mà mình tập trung nghe các bạn góp ý. Nhất là những bạn phát âm chuẩn, tối về mình mở chương trình thời sự 19h trên youtube nghe đi nghe lại những từ có dấu, hỏi ngã. Mình vừa đọc, vừa ghi âm, sai tới đâu sửa tới đó, mình sửa ok và giọng cũng trở nên tốt hơn hẳn trong vòng một tháng.
Sau đó mình đi làm thêm, ứng tuyến vào học viện Design global với chức danh là chuyên viên tư vấn hướng nghiệp. Công việc của mình là về các trường cấp ba tư vấn hướng nghiệp những ngành nghề đang là xu thế hiện nay, sau đó bán hồ sơ nếu các em học sinh có nhu cầu muốn đăng kí học tại trường theo hướng phòng bị rớt nguyện vọng 1. Mình nói rất hay nên bán được rất nhiều hồ sơ, lương thường lấy theo tuần, đợt đó thường là 1,3 triêu một tuần. Tiền làm theo giờ thường là 20k/giờ cộng với tiền bán hồ sơ. Mỗi bộ 10k thì mình được 2k, có hôm mình bán hết luôn cả 100 bộ. Ngày đó nhờ công việc này mà mình có tiền trang trải cuộc sống, còn học phí thì thường lấy tiền học bổng bù vào. Công việc tư vấn tuyển sinh giúp mình rèn luyện được rất nhiều kĩ năng, như kĩ năng đặt vấn đề, kĩ năng thuyết trình và cả kĩ năng chốt sale nữa. Nhờ nói ok mà mình là đứa sinh viên duy nhất được tuyển dụng, còn lại toàn các anh chị đã ra trường, đi làm fulltime rồi.
Ấn tượng nhất với mình là hôm đầu tiên phỏng vấn, phỏng vấn một lúc với ba anh, một anh làm giám đốc marketing anh Thắng – người sau này dẫn dắt, giúp đỡ mình rất nhiều, một anh là giám đốc học viện anh Lĩnh, cuối cùng là anh Tổng giám đốc(mình quên mất tên). Anh Thắng giám đốc marketing hỏi mình một số thông tin cá nhân, sau đó hỏi mình “ theo em, em có những tố chất nào để có thể thành công trong công việc này”, mình kể về những tố chất, khả năng của bản thân. Sau đó anh ấy bảo mình thuyết trình về một đề tài mà mình quan tâm, mình nói luôn chủ đề mới được cô giáo đề cập lúc sáng trên trường học đó chính là việc sống thử của sinh viên, những mặt lợi và mặt hại của việc sống thử.
Hai anh còn lại chỉ hỏi mình một chút về mức lương mong muốn, và động cơ đi làm của mình là gì thôi…sau đó các anh ấy yêu cầu phải thay đổi phong cách ăn mặc chuyên nghiệp như phải trang điểm, mặc áo sơ mi, quần âu hoặc chân váy, đi giầy cao gót. Bởi vì lúc đó mình chuẩn hình của một sinh viên nhà quê lên thành phố học, áo phông, quần bò, giầy thể thao, và đeo ba lô….
Thêm một công việc mình gắn bó khá lâu khi đang đi học đó chính là MC, và thuyết trình viên. Vì tư vấn tuyển sinh chỉ làm theo mùa nên những ngày hè khi học sinh đi thi thì mình lại rơi vào cảnh thất nghiệp. Ngày đó đi bán hoa quả dạo ( mua hoa quả ở chợ về cắt thành các miếng, bỏ vào túi rồi đem bán) tại kí túc xá cầm hơi. Còn mỗi 50k nên đi mua về bán, ngày nào cũng được lãi nhân đôi. Vốn 50k thì bán xong sẽ được 100k…nhưng sau thấy hè các bạn sinh viên về quê gần hết, kí túc xá chuẩn bị nghiêm phong để cho các em học sinh cấp ba lên thuê nên mình đi tìm công việc mới.
Mình có thấy bên tập đoàn Thiên Tâm trên Cầu giấy đang tuyển nhân viên tư vấn khóa học cho lớp kế toán thực hành. Mình mạnh dạn vào ứng tuyển vì họ chấp nhận làm partime, ở đây mình lại quen được chị kế toán trưởng – đến bây giờ hai chị em vẫn chơi thân với nhau. Mình được nhận vào làm sau hai lượt phỏng vấn, căng nhất là của anh Tổng giám đốc và chị trưởng phòng đào tạo.
Hôm đó mình thuyết trình ba lần, lần thứ nhất với anh Tổng giám đốc, sau đó vào phòng đào tạo lại một hơi nữa…và cuối cùng là với toàn công ty. Mình đọc kịch bản đi tư vấn lớp thực hành kế toán khi ra trường rồi tư vấn, thuyết trình lại cho mọi người nghe. Mình thường nắm ý chính và nói lại theo ý hiểu của mình nên thuyết trình rất trơn tru, tự tin và cảm xúc. Sau này bạn MC của công ty đột ngột xin nghỉ trước một sự kiện quan trọng của công ty, cả công ty nháo nhác lên, mình nói với chị kế toán trưởng là để em thử xem. Vì mình cũng từng làm MC khá nhiều lần rồi, lúc này mình đọc qua kịch bản rồi lên dẫn như những sự kiện em từng làm.
Kết quả vượt mong đợi, mình được sếp cảm ơn rất nhiều, sau này em được giao kiêm nghiệm luôn vị trí MC của công ty. Sau đó công ty có ra đời sản phẩm mua sắm thông minh, anh tổng giam đốc yêu cầu mình giới thiệu với các khách hàng tiềm năng bằng việc thuyết trình qua slide.. Kết quả mình làm rất tốt mỗi tội trẻ quá ạ….sau này dù về quê không gắn bó với công ty nữa nhưng những giá trị mình nhận được vẫn còn nguyên tới tận bây giờ.
5. Một số thành tựu nhỏ
Hiện tại mình đã chuyển hẳn sang mảng đào tạo cá nhân và doanh nghiệp. Nhưng mình chủ yếu tập trung vào huấn luyện cá nhân với những kỹ năng khác nhau như thuyết trình, kinh doanh, giao tiếp, quản lý thời gian, sắp tới là nhận diện và kiểm soát cảm xúc.
Mình thiết nghĩ mỗi chúng ta ai cũng có thể trình bày những câu chuyện, những trải nghiệm của bản thân một cách tự tin. Bản thân mình từng là một người rất không tự tin, luôn thấy sợ hãi, toát mồ hôi khi đứng trước đông người. Nhưng mình chọn cách vượt qua, rèn luyện và trưởng thành. Mình chăm chỉ thực hành mỗi ngày, luyện âm, nghe đi nghe lại xem sai ở đâu, chưa rõ điểm nào rồi đứng trước gương tập nói sao cho thật tự nhiên và lôi cuốn. Mình nghĩ đến mình còn làm được thì không ai là không thể cả, bản thân mình khẳng định rằng những kiến thức, kĩ năng 90% đều nhờ quá trình tự học của bản thân.
Vậy nên mình muốn chia sẻ cùng các bạn câu chuyện của mình, hi vọng các bạn sẽ được tiếp thêm nguồn sức mạnh để quá trình tự học của bản thân sẽ đạt được những kết quả mong muốn. Các bạn hãy chăm đọc sách, thích chủ đề nào hãy đọc nhiều về chủ đề đó, sau đó diễn đạt, tóm tắt lại cuốn sách đó, chủ đề đó theo ý hiểu của chính mình. Hoặc chia sẻ với chồng, với bạn bè, đồng nghiệp về nội dung cuốn sách đó dưới dạng kể chuyện, phần nào hấp dẫn nhất, ấn tượng nhất với bản thân. Đó là một cách rất hay để bản thân vừa ghi nhớ, vừa rèn luyện kĩ năng nói.
Những bài viết hay trên nhóm của chúng ta mình thường đọc, nhớ các ý chính, sau đó về chia sẻ lại với chồng, với bố mẹ theo cách hiểu của bản thân, phần nào cảm thấy còn thiếu lại vào đọc lại rồi mai lại chia sẻ tiếp. Mình đã rèn việc đó thành thói quen nên nhiều người cứ nghĩ mình giỏi, nhớ nhanh nhưng thật ra là đã qua rèn luyện để tạo thành bản năng. Não làm việc đó một cách trơn tru và dễ dàng, mình nói chuyện rất tự nhiên, trôi chảy và rất dễ đi vào lòng người là vì thế ạ.