Chia sẻ sách Đọc sách Kiến thức Kỹ năng Rèn luyện

KHÔNG DIỆT KHÔNG SINH ĐỪNG SỢ HÃI

Cuốn sách đúng là món quà mà vũ trụ tặng cho mình. Mới đọc những trang đầu tiên mà mình đã phải thốt lên rằng “cứ như sư thầy viết cho mình vậy”.

Nếu bạn đang lo lắng, bất an hay đau khổ về bất cứ chuyện gì thì đây là món quà dành cho bạn. Hãy một lần đọc nó và thực tập nhìn sâu, bạn sẽ thấy mọi khổ đau dường như không còn nữa. Trước Tết mình bị lưu thai, mất đi em Cá khi con còn nhỏ xíu trong bụng mẹ. Mình thực sự đã rất buồn, sau một thời gian chấp nhận nỗi đau ấy, mình đã dần vượt qua. Nhưng sâu thẳm mình vẫn suy tư về sự kiện ấy rất nhiều. Nay đọc sách của thầy, sự suy tư ấy đã nhẹ nhàng được tháo gỡ. Biết ơn thầy vô cùng, biết ơn những món quà quý giá mà thầy đã để lại cho hậu thế. Dù thân xác thầy đã không còn nhưng trái tim, trí tuệ của thầy vẫn luôn được tiếp nối qua nhiều thế hệ. Có đọc sách này của thầy mới hiểu hết những điều thầy đã chia sẻ trước đó. Cùng mình điểm lại những điều giá trị nhất trong cuốn sách này nhé.

1. HIỂU VỀ NHÂN DUYÊN

Nhân duyên đầy đủ thì sự vật được biểu hiện, nhân duyên không đầy đủ thì chúng rút lui. Mọi thứ vẫn ở đó chỉ là nếu chưa đủ duyên thì chúng chưa hiển lộ mà thôi. Cây chanh khi ra hoa thì quả của nó đã sẵn có ở đó rồi. Ta chưa thấy không có nghĩa là chúng không tồn tại. Chúng chỉ chờ yếu tố thời gian để biểu hiện cho ta thấy. Con cái của ta cũng vậy, ngày đứa trẻ chào đời chỉ là dấu mốc đánh dấu thời khắc ta thấy con bằng da bằng thịt thôi chứ con đã tồn tại từ trước đó rất lâu rồi. Có thể là 1/2 ở bố, 1/2 ở mẹ hoặc 1/3 ở bố, 1/3 ở mẹ và 1/3 ở vũ trụ. Khi đủ nhân duyên thì đứa trẻ ấy sẽ xuất hiện bên đời bố mẹ dưới hình hài là một con người. Còn trước đó con vốn dĩ đã tồn tại, đã xuất hiện bên trong ta. Không có gì sinh ra, cũng không có gì mất đi. Tất cả luôn có sự tiếp nối, chuyển biến liên tục. Mây biến thành mưa, mưa biến thành cỏ, cỏ vào trong con bò, bò biến ra sữa và sữa đi vào trong ta. Mọi thứ đều tiếp nối liên tục như thế.

2. THỰC TẬP NHÌN SÂU

Hiểu được điều này ta sẽ thấy tư duy hệ thống xuất hiện. Một kết quả được tạo ra từ nhiều nguyên nhân. Nguyên nhân của sự việc này đồng thời là kết quả của nhiều thứ khác. Vậy nên không có gì tồn tại một mình được cả. Tự nó không thể nào biểu hiện được. Ta cũng là sự tiếp nối của cha mẹ, ông bà, tổ tiên và cả vũ trụ. Nhờ tất cả những yếu tố đó mới kiến tạo được nên ta hôm nay. Mình yêu thích nhất phần này, đặc biệt là tam pháp ấn của Phật. Nó bao gồm: vô thường, vô ngã và niết bàn. Trong đó:
– Vô thường là không có sự việc nào không biến đổi theo thời gian. Nó muốn nói tới việc chúng ta nhìn thực tại dưới khía cạnh thời gian
– Vô ngã là mọi sự đều thay đổi và không có thứ gì tự nó hiện hữu được. Nhìn thực tại theo khía cạnh không gian
– Niết bàn là sự vững chãi và tự do, không bị ràng buộc bởi ý niệm sinh-diệt, đến-đi, khác nhau-giống nhau, có -không.

Khi ta hiểu được ba khía cạnh này ta sẽ giữ được sự vững chãi và thảnh thơi bên trong mình bởi ta thấy được sự vô thường của mọi thứ. Không có gì là trường tồn theo thời gian, mọi thứ đều biến đổi. Hiểu được điều đó không phải để ta bi quan, chán nản mà ngược lại, ta trân trọng mọi thứ ta có. Ta yêu thương, quan tâm và hết lòng với những người bên ta, bởi ta không biết khi nào họ sẽ không còn ở cạnh ta nữa.

Khi ấy ta sẽ tập trung vào việc nuôi dưỡng, bồi đắp tình cảm thay vì việc chỉ trích hay khó chịu với những điều bất như ý từ đối phương. Đây có lẽ là phần mình thích hơn cả. Nó hướng cho ta cách sống trọn vẹn từng giây phút với những người mà ta trân quý. Phần vô ngã chính là phần mà ta đã nói phía trên, không có gì không thay đổi và mọi thứ đều là sự kết tinh của vô vàn yếu tố khác nhau. Hiểu được điều đó ta sẽ biết ơn, trân trọng mọi thứ quanh mình, bởi ta thấy được họ trong ta và thấy được ta trong những thứ ấy. Đó chính là sự tiếp nối, tiếp diễn liên tục.

Cuối cùng chính là niết bàn, không bám chấp vào các ý niệm. Thay vì bám chấp vào tám ý niệm nuôi dưỡng sự sợ hãi: sinh-diệt, đến-đi, khác nhau-giống nhau, có-không thì ta cần hiểu rõ về tám ý niệm đối nghịch: Không sinh-không diệt, không đến-không đi, không khác nhau-không giống nhau, không có-không không.

Mọi thứ đều không, không có gì sinh ra cũng không có gì mất đi, mọi thứ đều là sự tiếp nối, chuyển tiếp từ cái này sang cái kia mà thôi.

3. ĐỊA CHỈ CỦA HẠNH PHÚC

Hạnh phúc thật sự luôn là bây giờ và ở đây. Hiện tại luôn là phép màu nhiệm, ta đã về, đã tới, bây giờ, và ở đây. Hiện tại chính là giây phút khiến ta hạnh phúc và bình an nhất. Học cách buông bỏ những muộn phiền, tự huấn luyện bản thân để biết cách thực tập nhìn sâu vào mọi thứ. Nhìn nhận đúng về sự tiếp nối. Ta là sự tiếp nối của ông bà, tổ tiên, của tự nhiên và tạo hoá. Ta cũng là tiền đề để tạo ra sự tiếp nối nơi con cháu và các thế hệ sau. Đặc biệt là ta cũng là sự tiếp nối cả trong những người mà ta tiếp cận hàng ngày. Từng giây, từng phút chính ta cũng đang được tái sinh. Ngay khi mình viết bài này thì đã có vô số tế bào được sinh ra và vô số tế bào khác mất đi. Tất cả đều là sự tiếp nối. Một cuốn sách rất hay dành cho bất cứ ai đang trên hành trình thay đổi và phát triển bản thân.

Lê Nghĩa

Chào các bạn! Mình là Lê Nghĩa - mình tin rằng bất cứ ai cũng đều có thể trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình, chỉ cần họ không ngừng học hỏi, nâng cao kiến thức và kĩ năng thì không gì là không thể. Điều duy nhất bạn cần làm đó là tin vào chính mình, chiến thắng sự lười biếng bên trong để tốt hơn chính mình của ngày hôm qua. Mình chắc chắn bạn sẽ đạt được những kết quả tuyệt vời trong tương lai không xa!

You may also like...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *