Có học viên hỏi mình rằng làm sao để có thể có một ngày chất lượng khi mọi thứ của bạn ấy cứ rối tung lên. Dậy muộn, đang học con lại khóc, ôm con ngủ rồi ngủ quên. Khi dậy thì lại thấy tự trách vô cùng. Câu trả lời của mình là cứ thả lỏng, chấp nhận những gì đang diễn ra, học bài học về nó để cải tiến những lần tới. Nếu hôm nay thất bại ta còn ngày mai, nếu 1 tiếng trước ta thất bại thì ta vẫn còn 23 tiếng đang ở trong tầm tay.
Vậy nên thay vì chán chường, u uất, tự trách, hãy nghĩ thoáng lên. Chấp nhận mọi thứ để thích nghi với nó. Đang học mà bé con tỉnh dậy thì vỗ về con, để con ngủ ngon, đưa con dần vào giấc ngủ. Thiền không phải là ngồi im mà là sự tĩnh tâm của ta trong những khoảnh khắc như vậy. Bé con ngủ xong thì cũng là lúc ta khám phá ra rằng khi bắt đầu làm một việc gì đó, sẽ có những lực cản. Thế nhưng lực cản càng lớn thì ta đi càng nhanh và càng phát triển nếu ta bước qua được những lực cản ấy. Thả lỏng để trân trọng mọi cảm xúc ta đang có. Giây phút nhìn bé con ngủ trong vòng tay, thay vì khó chịu cáu bẳn, ta học cách biết ơn vì bé con đã lựa chọn sinh ra và lớn lên trong gia đình mình. Biết ơn vì con rất khoẻ mạnh, đáng yêu. Biết ơn vì con luôn mang tới cho ta nguồn năng lượng tươi vui và căng tràn sức sống. Nụ cười ấy sẽ luôn làm ta cười theo dù trong bất cứ hoàn cảnh nào.
20 phút cuối cho trí tuệ và tâm hồn.
Nếu đang thể dục mà bé con khóc, ta ôm ấp vỗ về con thì 20 phút ấy chuyển thành 20 phút cho tâm hồn. Thực hành lòng biết ơn, tưới tẩm những điều tươi vui, tốt đẹp bên trong ta. 20 phút là đủ để bé con trở lại giấc ngủ êm đềm trong vòng tay yêu thương của mẹ. Có phương pháp để thực hành là tốt nhưng đừng áp dụng nó một cách máy móc. Linh hoạt áp dụng nó, để phù hợp với từng hoàn cảnh và thời điểm là rất quan trọng. Sau 20 phút kia ta quay trở lại với hai nghi thức còn lại. Thể dục xong thì đọc sách, sơ đồ hoá lại những gì mới đọc được. Và bắt đầu ngày mới với nguồn năng lượng dồi dào toát ra từ bên trong. Ở lớp chuyên sâu mình không dạy nhiều, mà mình tạo đà cho học viên của mình hành động. Nghi thức 20:20:20 được đưa vào đời sống của từng học viên. Tới nay học viên xuất sắc nhất của mình đã thay đổi dường như mọi khía cạnh của em ấy. Chồng yêu thương, quan tâm và chiều chuộng hơn. Trước kia chồng hờ hững, vợ về lúc nào thì sẽ nấu cơm ăn lúc đó nhưng bây giờ thì vợ về đã có cơm ngon, canh ngọt để ăn. Ăn xong còn bảo vợ vào phòng ôm nhau mấy phút rồi đi rửa bát sau. Cưng vợ như ngày hai người mới yêu nhau. Đồng nghiệp đối xử thân thiện với em ấy. Trước kia em ấy không thể kết nối với bất cứ ai, lúc nào cũng thấy lạc lõng, cô đơn. Thế nhưng giờ đây em ấy hạnh phúc vô ngần khi ai cũng quý mến và quan tâm tới em. Được công ty tăng lương. Trước kia em ấy luôn tự hỏi tại sao công ty không tăng lương cho em, em thấy rất bất công. Nhưng giờ đây sếp lại đề xuất tăng lương cho em khiến em vô cùng bất ngờ.Mở rộng thêm các mối quan hệ chất lượng. Em ấy rất thích một bạn KOLs trên mạng xã hội nhưng chỉ âm thầm thả tim. Hôm qua bất ngờ bạn kia nhắn tin kết nối với em ấy, cô bé vui như một đứa trẻ được mẹ cho quà.
Bài viết này không phải mình viết để quảng bá về khoá học, mình chỉ muốn nhấn mạnh rằng bất cứ ai cũng có thể thay đổi theo cách tốt hơn. Quan trọng là chúng ta biết mình muốn gì, tập trung vào mong muốn đó và hết mình với những điều mà ta đã lựa chọn. Không bỏ cuộc, không phán xét, không chỉ trích bản thân. Hãy thả lỏng, chấp nhận những khó khăn bước đầu để thích nghi và vượt qua chúng. Tập trung cải thiện từng chút một trên hành trình ấy với tinh thần cầu thị, lạc quan thì quả ngọt sẽ ở cuối con đường. Nếu bạn chưa biết bắt đầu từ đâu để thay đổi chất lượng cuộc sống và công việc của bạn thì hãy bắt đầu từ nghi thức 20:20:20. Mình luôn thực hiện nghi thức này theo cách rất riêng. Lúc này đây mình đang làm nghi thức cuối cùng nhưng không phải là 20 phút mà là 180 phút. Mình thường chọn nghe nhạc không lời khi đọc sách, đặc biệt là các bài sáo, nó khiến mình tập trung cao độ và đọc sách trong trạng thái tốt nhất. Hi vọng bài chia sẻ này ít nhiều giúp ích cho hành trình mà bạn đang bước đi.