Chia sẻ sách Đọc sách

CÂY CAM NGỌT CỦA TÔI

Mình đã khóc rất nhiều khi đọc cuốn sách này. Mình đã mua một loạt sách văn học từ chị Nguyễn Bích Lan. “Cây cam ngọt của tôi” là một trong số đó.

Hành trình của Zeze – một cậu bé 5 tuổi với rất nhiều những cảm xúc đặc biệt trên hành trình khám phá nỗi đau và tình yêu thương.

Mình đã rất xúc động giây phút vào đêm Giáng Sinh khi cậu bé nói về cha mình với anh trai. Nhưng cậu đã không biết cha đã đứng đó và nghe hết những gì cậu vừa nói. Cha có lẽ đã rất buồn, rất tổn thương, đôi mắt của ông ẩn chứa sự bất lực, sự thổn thức. Chính đôi mắt ấy đã ám ảnh Zeze và khiến em ra ngoài đi đánh giày vào đêm Giáng Sinh. Cậu đã không muốn làm tổn thương cha theo cách đó, cậu yêu cha rất nhiều. Vậy nên cậu đã quyết định làm gì đó cho cha nếu không ánh mắt ấy sẽ ám ảnh cậu suốt phần đời còn lại mất.

Em đã kiếm được số tiền đủ để mua hai bao thuốc lá ngon nhất để tặng cha. Giây phút ấy đã khiến mình thổn thức, nước mắt trực trào vì đồng cảm. Mình cũng từng sống trong một hoàn cảnh như thế. Mình đã từng buồn vì bố mẹ không thể mua nổi cho mình một chiếc quần lành lặn để mình đi diễn văn nghệ. Dẫn tới mình phải mặc chiếc quần vá “đít” để đi múa. Có lẽ ngày ấy cha mẹ mình cũng tổn thương, cũng buồn hệt như thế khi mình nói nhà ta nghèo quá, con còn không có chiếc quần lành để đi học.

Lớn lên mình cũng từng chứng kiến cảnh bố đi mượn xe máy khắp làng để đưa mình đi thi học sinh giỏi. Nhưng không ai cho mượn vì nhà mình không có nổi một đồng trong nhà. Ngày đó bố mình đã khóc, khóc vì sự nghèo đói, khóc vì lòng tự trọng cũng đã bị giẫm bẹp đi từ bao giờ. Mình cũng khóc khi nghe cuộc đối thoại của bố mẹ. Bố đã đi mượn xe đến tận sáng mới về, sáng sớm mình đã được đi xe máy với bố. Đó cũng là lần đầu tiên hai bố con mình được đi xe máy với nhau. Cái nghèo đã từng ám ảnh mình rất rất lâu…có lẽ cũng nhờ nó mà mình luôn là đứa rất biết tiết kiệm và chi tiêu sau này.

Nhưng xúc động nhất của mình chưa phải là đoạn hội thoại của hai cha con hay những lần Zeze bị đánh đòn. Mình khóc nhiều nhất là lúc ông Bồ (người bạn già của Zeze đến từ Bồ Đào Nha) bị tàu đâm c.h.ế.t. Giây phút ấy mình chẳng thể nào ngăn được những giọt nước mắt. Cậu bé bị sốc nặng vì người bạn yêu thương, quan tâm cậu như một người cha đã không còn trên cõi đời này nữa.

Mọi người gia đình cậu cứ nghĩ là cậu bé lo lắng vì cây cam ngọt (người bạn hay lắng nghe cậu mỗi ngày) sẽ bị đốn đi nay mai. Nhưng họ không biết rằng cậu mất đi một người bạn lớn lao hơn thế. Cậu bé cũng đã xem ông Bồ như một người “cây cam ngọt” bằng da bằng thịt. Vậy nên cậu đã nói “cây cam ngọt của con đã mất đi từ một tuần trước”.

Cuộc đời này ta cũng có những người bạn rất quan trọng với chúng ta, quan trọng đến mức nếu họ mất đi trái tim ta như bị xẻ ra một nửa. Cậu bé dù chưa đầy 6 tuổi đã cảm nhận được sự tan vỡ ấy khi người bạn của mình ra đi. Cậu không muốn sống nữa, cậu chỉ muốn lên thiên đường để được gặp lại người bạn già là ông Bồ kia. Và may mắn, tình yêu thương, sự quan tâm từ các thành viên trong gia đình đã vực cậu dậy, đặc biệt là người chị gái có mái tóc bạch kim giống cậu. Cô ấy luôn yêu thương, quan tâm và dành cho cậu những cái ôm trìu mến. Thậm chí cô đã nói nếu ai còn đánh em nữa họ sẽ phải bước qua xác của chị. Tình yêu ấy ấm áp và ngọt ngào biết bao.

Một cuốn sách rất hay về tình yêu thương, sự thấu cảm giữa người với người. Đặc biệt là mỗi chúng ta sẽ hiểu hơn về những đứa trẻ hiếu động, tinh nghịch như Zeze. Những đứa trẻ ấy chúng vô cùng thông minh, nhạy cảm, nếu cha mẹ có thời gian, dành cho chúng sự quan tâm, ân cần thì ta sẽ khám phá ra bên trong những đứa trẻ ấy là cả một thế giới. Chỉ là người lớn quá bận với những lo toan, vội vã nên chỉ muốn những đứa trẻ nghe lời, bảo sao nghe vậy mà thôi.

Nàng Cốm nhà mình cũng là một cô bé tinh nghịch, đôi khi cũng thật bướng bỉnh nhưng thay vì quát mắng hay nạt nộ con mình thường đặt ra câu hỏi là cái đầu tí hon ấy đang nghĩ gì, tại sao bạn ấy lại làm thế. Rồi khi khám phá ra thì cả mình và chồng đều rất ngạc nhiên về những câu chuyện phía sau của con. Hoá ra trẻ con đơn giản lắm, cứ dành thời gian lắng nghe, kết nối thì ta sẽ tìm hiểu được ti tỉ thứ, khi đó định hướng cho bạn ấy khoẻ re à.

Một cuốn sách hay mà ta nên đọc. Mọi người có thể mua tại hiệu sách của chị Nguyễn Bích Lan nha. Chị ấy chính là dịch giả của cuốn sách này đó. Đọc sách chị ấy viết thì mình không khóc, chỉ thấy yêu mến và cảm phục. Còn cuốn sách này thì khóc rất nhiều nhưng thấy hạnh phúc vô cùng!

Lê Nghĩa

Chào các bạn! Mình là Lê Nghĩa - mình tin rằng bất cứ ai cũng đều có thể trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình, chỉ cần họ không ngừng học hỏi, nâng cao kiến thức và kĩ năng thì không gì là không thể. Điều duy nhất bạn cần làm đó là tin vào chính mình, chiến thắng sự lười biếng bên trong để tốt hơn chính mình của ngày hôm qua. Mình chắc chắn bạn sẽ đạt được những kết quả tuyệt vời trong tương lai không xa!

You may also like...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *