Bản thân Thấu hiểu

VIẾT LẠI CUỘC ĐỜI MÌNH THEO CÁCH MÀ BẠN MUỐN

Mình có một học viên rất xinh đẹp, tài năng nhưng sâu thẳm bên trong em lại là một cô gái rất tự ti, nhút nhát. Mà sự tự ti, nhút nhát này bắt nguồn từ hoàn cảnh gia đình em, bắt nguồn từ những lời nói ác cảm mà những người xung quanh từng trao cho em và mẹ.

Em từ bé đã thiếu thốn tình yêu của cha, thế nên em luôn bị các bạn xung quanh gọi là con hoang, con ngoài giá thú. Em thu mình, đau khổ và sợ hãi từ ngày đó. Lớn lên dù xinh đẹp, giỏi giang nhưng em chưa bao giờ dám nói lên tiếng nói của lòng mình. Em sợ mọi người phán xét, chỉ trích, trêu chọc như ngày còn thơ bé. Đó là lý do vì sao em luôn dựng lên cho mình một cái vỏ ốc thật lớn để chui vào. Rồi một ngày em nhận ra, em buộc phải chui ra ngoài vỏ ốc ấy để còn nhìn thấy cuộc sống mà em thầm ao ước và cố gắng bấy lâu. Em đã đến với mình như thế.

Khoá học của mình chưa bao giờ là khoá chữa lành. Khoá học của mình đơn thuần chỉ là nhìn lại quá khứ để THẤU HIỂU, bởi vì chỉ có hiểu sâu sắc một điều gì đó, một ai đó ta mới có thể YÊU THƯƠNG được họ. Và khi đã yêu thương được rồi thì ta sẽ dễ dàng THA THỨ hơn. Tha thứ cho những lỗi lầm mà ai đó phạm phải, tha thứ cho những đau khổ mà người khác hay chính ta đã tự gây ra cho bản thân mình.

Câu chuyện của em khiến mình nhớ tới em gái mình, em gái mình từ bé đã bị sốt cao, lên cơn co giật, từ đó em không bao giờ có thể nói được nữa. Tay phải cũng như liệt. Chính điều này đã khiến em gái mình không thể tới trường. Ngày đó mình quá nhỏ nên đã không thể hiểu tầm quan trọng của việc khuyến khích em đi học. Đó vẫn luôn là sự tiếc nuối rất lớn trong lòng mình. Em gái mình cũng bị những bạn bè xung quanh, thậm chí là những người lớn nói em là con câm, con dở…Mình giận lắm, mình chỉ biết đuổi mấy đứa trẻ con đi, còn người lớn thì mình về mình mách mẹ. Nhưng mẹ mình chỉ biết khóc vì thương em. Em vẫn luôn là niềm khắc khoải của bố mẹ mình. Nhiều người khi xảy ra xích mích với bố mẹ mình còn không quên khơi dậy lại nỗi đau này nữa. Chính điều đó lại làm cho gia đình mình đã nghèo đói lại thêm muôn phần cay đắng.

Dần dần, mình cùng em trai lớn lên, nhận thức được về những lời nói xung quanh. Mình bắt đầu có cách đáp trả theo ý của mình, và đó là lý do vì sao mình rất đanh đá trong mắt mọi người. Bất cứ ai có lời nói không hay về em mình, bố mẹ mình, nhất là việc lấy ra những nỗi đau, khuyết điểm của họ để trà đạp thì mình sẽ đáp trả một cách thẳng thắn. Ban đầu mọi người phản ứng rất gắt gao, bảo là mình láo, mất dạy, họ đứng lên đi về nhưng sau này họ lại không bao giờ nói điều đó một lần nào nữa.

Giờ đây, lớn hơn, mình thấu hiểu, nhận thức rõ hơn, mỗi lần ai đó nói ra những câu từ không đúng mực, mình sẽ nhẹ nhàng chia sẻ để họ hiểu. Mình biết cuộc sống của bất cứ ai cũng đều có những điều làm họ khắc khoải. Chúng ta đã đủ cay đắng, đủ đau buồn với sự khắc khoải đó rồi, thế thì tại sao thay vì yêu thương, chia sẻ với nhau, ta lại xát muối vào trái tim nhau như thế. Vậy nên thay vì lấy yếu điểm của đối phương để mà trị lại, mình chọn cách chia sẻ, giãi bày và thông cảm với họ.

Thực ra, bố mẹ mình ngày trước cũng là người có rất nhiều nỗi đau. Bố mình từ bé đã đi ở, sống như cảnh mồ côi. Hoàn cảnh khắc nghiệt đã khiến bố mình không nhận được tình yêu thương từ người thân từ thuở bé. Thế nên lớn lên bố mình quyết tâm là phải yêu các con, đùm bọc các con, dù khổ cỡ nào cũng phải cho các con ăn học. Nhưng vì không được ai yêu thương bao giờ, ngoài mẹ, nên cách thương của bố đôi phần làm mình và các em đau khổ. Những trận đòn roi, những lời mắng mỏ của bố đã rất nhiều lần làm mình khóc trong tủi nhục. Nhưng mình chưa bao giờ vì thế mà hận bố, vì may mắn mình hiểu và thương bố.

Đó là lý do vì sao khi đọc cuốn sách “tâm hồn cao thượng”, có đoạn một bạn nam suốt ngày bị ông bố say rượu đánh đập nhưng cậu bé vẫn quyết tâm bảo vệ bố đến cùng. Ai hỏi vết thương là do đâu, cậu bé đều nói là do mình bị ngã. Cậu vẫn yêu thương, bao dung với những sai lầm của bố mình, bởi cậu biết ông quá đau khổ. Rồi một ngày, chính ông bố ấy nhận ra, ông đã lấy đau thương của mình để dội lên người đứa con, ông đã xin lỗi con trai, ôm cậu bé vào lòng và quyết tâm thay đổi. Cậu bé ấy đã tìm lại được người cha của mình bằng chính tình yêu thương mà cậu có.

Quay trở lại câu chuyện em gái của mình, mình có giận những người đã nói về em không? Mình nghĩ là mình từng giận nhưng bây giờ thì chắc chắn là không. Thực ra những lời nói vô tình của họ đã mở cửa trái tim của mỗi thành viên trong gia đình mình. Để mình cùng bố mẹ và em trai luôn nỗ lực, cố gắng 200%, cố gắng không chỉ vì bản thân mà còn vì cả em gái mình nữa. Gia đình mình cũng học được cách yêu thương, quan tâm và bao bọc nhau hơn. Đó là lý do vì sao mà chồng mình luôn nói “anh thấy bố mẹ chiều 3 chị em em kinh ợ, thảo nào ngày xưa dù vợ là con nhà nghèo mà anh cứ luôn nghĩ em là con nhà giàu, vì nhìn là đã thấy sướng”.

Thực ra mình sướng vì mình biết tận hưởng những gì cuộc sống đem lại thôi. Ngày sinh viên mình mà kể lại những năm tháng đã qua thì ai cũng thấy hãi hùng. Nhưng mình lại thấy nó thú vị và ý nghĩa. Bởi mỗi lần đói ăn mình lại nghĩ ra thêm được một cách để sống sót, để sinh tồn. Mình lại kết nối được một người nữa sẵn sàng cho mình ăn chịu, sẵn sàng giúp đỡ khi mình túng thiếu. Tình người những giây phút ấy đáng trân trọng biết bao. Cuộc sống có thể khắc nghiệt nhưng thứ mà mình lưu giữ lại trong kí ức là hoàn toàn do mình quyết định. Vậy nên so với buồn đau, đắng cay thì mình chọn hạnh phúc và những điều ý nghĩa.

Cô gái của chị ạ, chị đã chia sẻ với em về cách mà chị đã vượt qua nghịch cảnh. Nó có thể chẳng giống ai nhưng cách đó sẽ khiến trái tim em đầy ắp những yêu thương và chị tin, không chỉ em mà bất cứ ai ở quanh em đều sẽ được hạnh phúc. Nếu ngày bé chị không có cha, chị sẽ có rất nhiều trải nghiệm về một đứa trẻ thiếu hơi ấm từ người cha của mình. Điều đó sẽ khiến chị dễ đồng cảm với những đứa trẻ có hoàn cảnh tương tự. Chị sẽ biến câu chuyện cuộc đời mình thành bài học ý nghĩa để có thể trao cho ai đó khi họ cần. Để họ thấy rằng, khi họ có tình yêu thương, sự song hành của cả cha cả mẹ, họ đã may mắn cỡ nào. Chị cũng sẽ nhớ bài học này để khi lựa chọn người bạn đời của mình, chị có những lựa chọn đúng đắn, một chàng trai có trách nhiệm và yêu gia đình.

Em biết không, bố chị cũng là hình mẫu để chị lựa chọn bạn đời đó. Chỉ khác là chị chọn đối lập với bố ở một vài khía cạnh, chẳng hạn như bố chị rất nóng tính thế nên chị mong muốn sẽ chọn được người bạn đời điềm đạm, chững chạc và luôn giữ được sự bình tĩnh của mình. Tiếp đó, chị sẽ lấy những nỗi đau mà bản thân từng trải qua trong quá khứ làm bài học để nuôi dạy con. Dạy con nói những lời yêu thương, nói những điều khiến bản thân và những người xung quanh được hạnh phúc chứ không phải xoáy sâu vào nỗi đau của họ. Ngôn từ có một sức mạnh ghê gớm, nó có thể nâng ai đó dậy lúc họ gục ngã nhưng cũng sẽ đủ sức mạnh để khiến ai đó ra đi nếu họ đang đứng ở bên bờ vực thẳm.

Học những bài học mà cuộc sống đã đem đến và trao tặng cho em cô gái nhé. Em phải hiểu rằng, em sinh ra trên đời này là có một ý nghĩa rất riêng. Hành trình mà em bước đi chính là hành trình em tìm ra ý nghĩa cuộc đời mình. Với mọi người thì em chẳng là ai cả nhưng với mẹ em, em là mạng sống của bà. Nếu không có sự hiện diện của em, có lẽ mẹ đã không mạnh mẽ để sống, để đương đầu với những sóng gió như thế. Sau này khi em có chồng, có con thì em hãy tin, em là cả thế giới của họ, đó sẽ là những người yêu thương em hết lòng, những người ấy có thể bất chấp mọi rào cản để lao về nhà khi em cần họ. Vững tin và sống thật hạnh phúc em nhé, chuyện cũ qua rồi, em không thể thay đổi được những gì đã diễn ra nhưng em hoàn toàn có thể thay đổi góc nhìn của em về nó.

Nếu em cứ mải miết nhìn về những nỗi đau, những bất hạnh thì em sẽ thấy nó nhiều vô kể, và lúc nào nó cũng hiện diện quanh em. Lý do vì em cứ nuôi dưỡng nó qua nhiều năm tháng, những người nói về em, họ đã quên mất tiêu rồi, chỉ có em là cứ luôn nhớ mãi và in hằn nó trong tim. Đã mất công nhớ hãy nhớ về lý do em được sống, được sinh ra, nhớ về hình hài xinh đẹp, về cơ thể lành lặn, khoẻ mạnh của em. Nhớ về mục đích cuộc đời mà em đang ngày đêm theo đuổi và tìm kiếm, nhớ về tình yêu thương mà em cùng mẹ đã nhận được vào những năm tháng tăm tối nhất cuộc đời. Để em hiểu rằng, lúc nào trong cuộc sống này cũng tràn ngập những yêu thương và có vô số những trái tim ấm áp xoay quanh em cô gái ạ. Cuối cùng, luôn ghi nhớ thông điệp này cho chị “em hoàn toàn có thể viết lại cuộc đời mình theo cách mà em muốn, bởi em chính là tác giả viết nên cuốn sách về cuộc đời mình, thế nên hãy tạo nên một cái kết thật có hậu em nhé.”

Yêu em, vững tin lên cô gái!

Lê Nghĩa

Chào các bạn! Mình là Lê Nghĩa - mình tin rằng bất cứ ai cũng đều có thể trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình, chỉ cần họ không ngừng học hỏi, nâng cao kiến thức và kĩ năng thì không gì là không thể. Điều duy nhất bạn cần làm đó là tin vào chính mình, chiến thắng sự lười biếng bên trong để tốt hơn chính mình của ngày hôm qua. Mình chắc chắn bạn sẽ đạt được những kết quả tuyệt vời trong tương lai không xa!

You may also like...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *